Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2011

Khi anh chìm vào giấc ngủ

Ly cà phê đậm buổi trưa muộn khiến tôi ko tài nào nhắm mắt đc. Đành lụi hụi ngồi vuốt lưng dỗ dành anh ngủ. Anh mệt và say ngủ rất nhanh. Trước khi ngủ còn nhắn nhủ "Em đừng đi đâu nha, anh sợ cảm giác ko còn em bên cạnh lắm.." Nói mà mắt he hé nhìn tôi, rõ mệt mà cứ cố làm màu

Thứ ánh sáng vàng dịu tỏa ra từ đèn ngủ khiến ko gian thật trầm lắng, âm thanh duy nhất là tiếng máy quạt xoay đều, tôi khoát chiếc áo sơ mi kẻ to sụ, ngồi vuốt vuốt mớ tóc người yêu và lặng lẽ ngắm nhìn anh. Có cái gì đó thân thương lắm, đang sinh sôi này nở trên một hòn đảo. Tôi nhìn mấy vệt sáng mờ ảo đọng lại trên gương mặt anh, bỗng có cảm giác yên bình tựa hồ đang nhìn thấy lại những cơn mưa tươi sáng ngày còn thơ dại. Anh đang sống bên cạnh tôi, từng hơi thở ấm nóng của anh phả vào da thịt tôi hằng đêm, những lời ngọt ngào anh dành cho tôi, và cái tự ái to đùng bị đè bẹp khi anh vào bếp nấu cho tôi ăn, giặt đồ, cọ toalet hay hì hục dọn dẹp phòng mỗi khi tôi nổi hứng biến nó thành chuồng lợn

Anh là đàn ông đẹp và là đàn ông dịu dàng. Nếu ko phải nói quá khi gọi một chàng trai là đàn ông, khi anh ấy mới 20. Tôi thích gọi anh là đàn ông, vì tôi cảm thấy anh đủ trưởng thành và chín chắn để khoát lên mình từ đó. Có lẽ sẽ ko ai ngoài tôi biết đc anh đàn ông như thế nào và đàn ông, nếu đc như anh, hiếm ra sao. Sẽ có người cho rằng tôi đang tâng bốc người yêu hoặc giả đang khoe khoang ng tình. Tôi sẽ ko phiền lòng lắm đâu, bởi suy cho cùng nếu bạn tin điều tôi nói vô điều kiện thì ng ngồi gõ những dòng này sẽ là bạn, chứ ko phải tôi.

Tất nhiên, loại gái như tôi sẽ ko bao giờ ngủ với đàn ông tồi. Đàn ông tồi là đàn ông giả dối, đàn ông giả dối mà cố biến điều giả dối thành sự thật thì càng tệ hơn. Thật may khi đàn ông của tôi chỉ lăm lăm cố biến sự thật thành điều cần tin tưởng. Bạn biết đó, đôi khi sự thật chẳng ai tin, đổi lại người ta cứ mù quáng đi tin những điều có vẻ là sự thật.

Người yêu tôi vừa trở mình. Anh ngủ say như chết. Hơn 2h sáng rồi, tôi ngồi lọ mọ viết về anh và vài điều linh tinh về đàn ông. Tôi vốn chỉ định vừa hút thuốc vừa nhấm nháp blog của nhà văn Trang Hạ cho đến khi buồn ngủ. Tài thế nào lại ra cớ sự hao tốn calo này!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét